Vì Lợi Ích Quốc Gia Ta Phải Đi Chiến Dịch / Top 11 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Nhatngukohi.edu.vn

Điệp Viên Hamilton: Vì Lợi Ích Quốc Gia

Princess Returning Pearl 1 

Hoàn Châu Cách Cách 1

Tử Vy và a hoàn Kim Toả đi từ Tế Nam đến Bắc Kinh để tìm cha của Tử Vy, Hoàng đế Càn Long. Ở Bắc Kinh, họ gặp Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử và Tử Vy kết nghĩa làm chị em. Sau khi kết nghĩa, Tử Vy đem câu chuyện tình của người mẹ đã qua đời của nàng, Hạ Vũ Hà, và Càn Long ra kể với Tiểu Yến Tử. Tiểu Yến Tử hứa sẽ giúp Tử Vy gặp được cha. Một hôm, Tiểu Yến Tử nảy ra kế lẻn vào bãi săn nơi Càn Long sẽ đi săn để giúp Tử Vy gặp ông. Nhưng đến được bãi săn là phải trèo qua một vách núi, và chỉ có Tiểu Yến Tử, trong người có chút võ công, mới có thể làm được kỳ tích này. Vì thế Tử Vy giao tín vật của mẹ nàng để lại, một chiếc quạt và một bức tranh do Càn Long tặng bà, cho Tiểu Yến Tử và nhờ nàng đưa tin hộ. Tiểu Yến Tử lẻn được vào bãi săn nhưng trước khi nàng có thể kể câu chuyện của Tử Vy cho Càn Long, nàng đã bị một mũi tên bắn trúng. Người bắn mũi tên định mệnh này là Ngũ A Ca Vĩnh Kỳ, con trai thứ năm của Càn Long. Khi phát hiện được cái đích của mũi tên của mình không phải là một con hươu như chàng tưởng, mà là một cô gái, Vĩnh Kỳ cùng hai người bạn là hai anh em họ Phúc, Nhĩ Khang và Nhĩ Thái lập tức đưa Tiểu Yến Tử đến gặp Càn Long. Càn Long cố gắng hỏi Tiểu Yến Tử về thân thế của nàng nhưng nàng chỉ có sức để hỏi Càn Long một câu hỏi mà Tử Vy đã nhờ nàng hỏi: Rằng Càn Long còn nhớ Hạ Vũ Hà bên Hồ Đại Minh không? Câu hỏi làm Càn Long sửng sốt và khi ông tim được chiếc quạt và bức tranh trên người Tiểu Yến Tử, ông đưa nàng vào cung.

Đánh giá IMDb: 0.00 ( lượt) Cảm ơn sự chia sẻ của: TuấnHNM

Vì Lợi Ích Quốc Gia, Bỏ Qua Mọi Hiềm Khích

Tân Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte mặc dù đã có những phát biểu gây tranh cãi trước khi lên nắm quyền, nhưng từ lúc vào Điện Malacañang đến nay, những phát biểu, hành động và quyết sách của ông chỉ cho thấy một điểm thống nhất: Lợi ích hợp pháp của quốc gia, dân tộc là tối thượng.

Về đối nội, tuyên chiến với ma túy và tội phạm, lập lại hòa bình với phiến quân

Ngày 28/1, South China Morning Post đưa tin, Tổng thống Rodrigo Duterte nói với báo giới: Trung Quốc đang chứa chấp những tên trùm ma túy lớn, những kẻ buôn lậu ma túy vào Philippines.

Hãng thông tấn AFP nhận xét, ông chủ Điện Malacañang sẵn sàng phát biểu như thế ngay cả khi hai nước đang cãi nhau về phán quyết trọng tài vụ kiện Biển Đông.

“Những con cá lớn đang ở đâu? Nếu bạn muốn tìm chúng, hãy đến Trung Quốc. Hãy tìm chúng ở đó. Tôi muốn nói chuyện với Đại sứ. Tình hình bây giờ đã rất nghiêm trọng.

Làm thế nào để chống lại điều này? Chúng ta không thể sang đó và tuyên bố chiến tranh”, ông Rodrigo Duterte nói với các binh sĩ, cảnh sát khi thăm một doanh trại.

Trước đó ông Duterte đã khẳng định rằng, hầu hết các loại ma túy ở Philippines có nguồn gốc từ Trung Quốc và nhiều người Trung Quốc đã bị bắt vì buôn lậu ma túy vào quốc gia này.

Nhưng đây là lần đầu tiên ông chỉ đích danh, Trung Quốc là hang ổ của những kẻ chịu trách nhiệm về hoạt động buôn bán ma túy.

Theo hãng thông tấn AP ngày 25/7, hôm 24/7 ông Rodrigo Duterte đơn phương tuyên bố ngừng bắn với lực lượng phiến quân du kích, đồng thời yêu cầu lực lượng phiến quân này cùng kết thúc thập kỷ của bạo lực và chết chóc, thúc đẩy các cuộc đàm phán hòa bình.

Duterte nói trước Quốc hội rằng, ông muốn có một nền hòa bình lâu dài, vĩnh viễn trước khi kết thúc nhiệm kỳ 6 năm của mình. Tổng thống Philippines nói: “Hãy để tôi thỉnh cầu các bạn. Nếu chúng ta chưa thể thương nhau, thì xin Chúa, đừng để chúng ta ghét nhau quá nhiều.”

“Hãy để tôi nói điều này. Tất cả chúng ta muốn hòa bình. Không phải là hòa bình của người chết, mà là sự bình yên của cuộc sống”, Tổng thống Philippines cho hay.

Tuy nhiên với tội phạm ma túy ông khẳng định: “Chúng tôi sẽ không dừng lại cho đến khi các tay trùm ma túy cuối cùng, những kẻ tiếp tay cho ma túy cuối cùng phải đầu hàng, hoặc vào nhà tù, hoặc an nghỉ dưới lòng đất nếu chúng có nhu cầu.” [2]

Về đối ngoại, dĩ bất biến ứng vạn biến trên Biển Đông

Mặc dù truyền thông quốc tế còn có những quan điểm dò xét và nghi ngại về lập trường của tân Tổng thống Philippines trong vấn đề Biển Đông, nhất là sau phán quyết trọng tài hôm 12/7, nhưng hành động và quyết sách của ông đã cho thấy phương châm “dĩ bất biến, ứng vạn biến” rõ nét.

Một là, ông Rodrigo Duterte đã bày tỏ thiện chí mong muốn đàm phán với Trung Quốc để giải quyết một số vấn đề tranh chấp giữa hai bên trên Biển Đông. Nhưng mọi thứ phải trên cơ sở phán quyết trọng tài.

Taipei Times ngày 28/7 cho hay, khi tiếp Ngoại trưởng John Kerry hôm thứ Ba tuần này, Tổng thống Rodrigo Duterte khẳng định rõ, bất kỳ một cuộc đàm phán song phương nào với Trung Quốc đều sẽ “bắt đầu với phán quyết trọng tài”. [3]

Mặc dù vậy, ông Rodrigo Duterte vẫn tỏ rõ thiện chí với Bắc Kinh bằng cách nhờ một người tiền nhiệm – cựu Tổng thống Fidel Ramos “đi sứ” Trung Quốc một chuyến.

Hai là, chủ động kiểm soát phát ngôn và dư luận sau phán quyết trọng tài 12/7 để tránh làm mất mặt Trung Quốc. Philippines “thắng đậm” trong con mắt cộng đồng quốc tế, nhưng không thấy Manila thể hiện thái độ hả hê, say sưa với chiến thắng.

Ba là, đoàn kết thống nhất trong nước, nhất là trong đội ngũ những người tiền nhiệm để tạo sức mạnh nội tại hỗ trợ chính phủ từng bước kiểm soát, giải quyết tranh chấp Biển Đông bằng biện pháp hòa bình.

Điều thú vị là hầu hết 5 vị đương kim và cựu Tổng thống Philippines đều có mâu thuẫn với nhau về lập trường chính trị. 4 người tiền nhiệm là các cựu Tổng thống Fidel Ramos, Joseph Estrada, Gloria Macapagal Arroyo và Benigno Aquino III.

Bà Arroyo đã tham gia vụ lật đổ ông Estrada năm 2001, nhưng sau đó vẫn cho phép ông tham gia chính trị và bây giờ ông đang là Thị trưởng Manila.

Bà Arroyo đã bị bắt dưới thời chính quyền Tổng thống Aquino vì tội gian lận bầu cử năm 2011, nhưng bà đã được trả tự do từ tuần trước sau vài năm bị quản thúc trong bệnh viện.

Trước cuộc bầu cử năm nay, Aquino cũng đã vận động chống lại Duterte và gọi ông là một nhà độc tài trong suốt chiến dịch tranh cử. Nhưng bây giờ cả 5 vị đều hiện diện tại Điện Malacañang để cùng bàn kế sách đối phó với Trung Quốc. [4]

Lợi ích quốc gia, dân tộc hợp pháp và luật pháp quốc tế là tối thượng

Qua những gì tân Tổng thống Philippines Rodrigo Duterte thể hiện, cá nhân người viết nhận thấy rằng ông Duterte đã đặt lợi ích hợp pháp của quốc gia dân tộc lên trên lợi ích cá nhân, lập trường chính trị đảng phái.

Những gì ông đang làm nhằm giúp Philippines vượt qua những nghi kỵ và chia rẽ nội tại, đặc biệt là việc mời 4 người tiền nhiệm tới Điện Malacañang để cùng bàn kế sách lâu dài. Mặc dù mới đây còn có những hiềm khích, còn có những chỉ trích ông là độc tài, thô thiển.

Trong quan hệ với Trung Quốc và giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông, có thể thấy cả Rodrigo Duterte hay Benigno Aquino III đều đặt lợi ích hợp pháp của quốc gia, dân tộc lên trên hết.

Nhưng nhiệm vụ của mỗi ông mỗi khác, theo từng thời kỳ khác nhau phải có sự điều chỉnh để đạt được mục đích ấy.

Benigno Aquino III là người có công đưa Trung Quốc ra Tòa Trọng tài Thường trực PCA với lựa chọn không thể tốt hơn được nữa: Kiện Trung Quốc áp dụng sai, giải thích sai UNCLOS 1982 ở Biển Đông theo Phụ lục VII của Công ước.

Phán quyết trọng tài ngày 12/7 là chiến thắng của công lý, lẽ phải, của luật pháp quốc tế, của UNCLOS 1982, của hòa bình và ổn định cho khu vực.

Rodrigo Duterte kế thừa thành quả của Benigo Aquino III bằng cách hạ nhiệt căng thẳng, tỏ thiện chí nối lại đàm phán đối thoại với Bắc Kinh. Đây là một bước đi khéo léo và tế nhị, thể hiện sự uyển chuyển trong chính sách của Điện Malacañang.

Nhưng xin lưu ý rằng, mọi đàm phán đều bắt đầu từ phán quyết trọng tài.

Có thể thấy, cả Benigno Aquino III và Rodrigo Duterte đều hiểu rõ và nhất quán chủ trương, luật pháp quốc tế là công cụ hòa bình, văn minh và hợp pháp để bảo vệ lợi ích chính đáng của mình trước cường quyền.

Còn việc sử dụng các công cụ pháp lý như thế nào cho hiệu quả, sẽ phụ thuộc vào từng giai đoạn cụ thể, hoàn cảnh cụ thể nhưng mục tiêu không thay đổi, thiết nghĩ đó chính là tinh thần dĩ bất biến, ứng vạn biến.

Người viết cho rằng, những ứng xử của Tổng thống Rodrigo Duterte cho thấy, đoàn kết nội bộ quốc gia dân tộc và sử dụng luật pháp quốc tế, công lý và công luận, mềm dẻo trong đấu tranh nhưng mục tiêu bảo vệ lợi ích hợp pháp của quốc gia, dân tộc là bất biến là những bài học rất quý giá cho các nước nhỏ khi phải đối mặt với cường quyền.

[2] http://www.scmp.com/news/asia/southeast-asia/article/1994620/all-us-want-peace-philippine-president-rodrigo-duterte

[3] http://www.taipeitimes.com/News/front/archives/2016/07/28/2003651940

[4] http://www.scmp.com/news/asia/diplomacy/article/1995656/common-ground-philippine-president-rodrigo-duterte-unites

Argentina Cải Tổ Hệ Thống Tình Báo Vì Lợi Ích Quốc Gia

Kế hoạch cải tổ hệ thống tình báo quốc gia Argentina của Tổng thống Cristina Fernandez de Kirchner – người kế nhiệm chức vụ tổng thống từ chồng là Nestor Kirchner vào ngày 10/12/2007 – không chỉ đơn thuần là thay đổi tên gọi mà còn nhằm làm suy yếu đáng kể khả năng thu thập thông tin tình báo tín hiệu của tổ chức này.

Theo nhận định của giới chuyên gia phân tích chính trị, một yếu tố quan trọng dẫn đến kế hoạch cải tổ là mối lo ngại về những cáo buộc hình sự xuất phát từ cuộc điều tra của công tố viên Alberto Nisman chống lại nữ Tổng thống và một số thành viên nội các khác. Tuy nhiên, sự cải tổ này sẽ có tác động rất lớn và lâu dài đến bộ máy an ninh quốc gia Argentina sau khi bà Cristina Fernandez mãn nhiệm.

Mặc dù Chính phủ của bà Fernandez không tiết lộ chi tiết, nhưng người ta cho rằng sự cải tổ sẽ làm hạn chế đáng kể quyền hành của tổ chức tình báo Argentina. Trước hết, cơ quan tình báo mới không chỉ cần có sự phê chuẩn của một thẩm phán liên bang như trước đây mà còn đòi hỏi thực hiện thêm nhiều yêu cầu khác nữa trước khi có thể tiến hành chiến dịch thu thập thông tin đồng thời cũng chịu sự giám sát chặt chẽ hơn của Bộ Tư pháp.

Trước khi quyết định cải tổ, bà Fernandez đã có sự thay đổi cơ cấu lãnh đạo của SI. Ngày 16/12/2014, bà Fernandez ra lệnh cách chức hai lãnh đạo của SI là Giám đốc Hector Icazuriaga và Phó giám đốc Fernando Larcher – hai nhân vật thân cận của cố Tổng thống Nestor Kirchner, được chỉ định lãnh đạo SI cách đây hơn chục năm.

Dưới sự lãnh đạo của Icazuriaga và Latcher, SI cung cấp cho chính phủ thông tin tình báo về các đối thủ chính trị, bao gồm các tổ chức công đoàn và thành viên các đảng phái chính trị đối lập.

Chính quyền Argentina lấp đầy khoảng trống quyền lực của SI bằng 2 cá nhân được coi là thân cận với đảng cầm quyền. Oscar Parrilli (cựu Tham mưu trưởng của Cristina Fernandez) được đề cử làm Giám đốc AFI, còn Juan Martin Mena (quan chức pháp lý có mối quan hệ chặt chẽ với Bộ trưởng Tư pháp hiện nay Julio Alak) giữ chức Phó giám đốc.

Có nguồn tin cho rằng Fernando Basanta, quan chức trung thành với con trai Maximo Kirchnez của bà Fernandez, hiện kiểm soát trực tiếp nguồn tài chính của SI.

Basanta là một phần của La Campora, một hệ thống bảo trợ chính trị quan trọng để bảo đảm hỗ trợ chính trị hiệu quả nằm bên trong chính quyền đảng cầm quyền Mặt trận Chiến thắng của Cristina Fernandez. Maximo Kirchnez kiểm soát trực tiếp La Campora – mạng gia tăng sự hiện diện đáng kể trong nội các chính phủ và các công ty kinh doanh trong vài năm qua. Có vẻ như bà Cristina Fernandez muốn cải tổ bộ máy tình báo nhằm phản ứng lại thách thức từ những đối thủ chính trị bên trong tổ chức SI.

Mối đe dọa từ SI

Giới chuyên gia phân tích nhận định, kế hoạch cải tổ tình báo cho phép bà Cristina không chỉ đập tan mối đe dọa tiềm ẩn đáng sợ cho cá nhân mình cũng như những nhân vật thân cận của bà mà còn làm suy yếu mạng lưới thu thập thông tin tình báo tín hiệu của cơ quan tình báo. SI được cho là bị chia rẽ nội bộ trong vòng 2 năm qua – một số người trung thành với đảng Mặt trận Chiến thắng cầm quyền trong khi một số khác rất khó bị kiểm soát.

Hiện trường vụ đánh bom AMIA ở Buenos Aires.

Ví dụ, Trưởng ban Ngoại giao SI Fernando Pocino bắt tay với chính quyền (thông qua mối quan hệ với Bộ trưởng Quốc phòng Nilda Garre) trong khi đó Antonio – tức “Jaime” Stiusso – và Larcher đối chọi lại chính quyền của nữ Tổng thống. “Jaime” Stiusso là Giám đốc phụ trách các chiến dịch tình báo của SI, phục vụ tổ chức từ năm 1974. Nestor Kirchner được cho là sử dụng bộ phận trung thành của SI làm công cụ mấu chốt để thu thập thông tin tình báo về các liên minh chính trị và đối thủ.

Cristina Fernandez coi SI là mối đe dọa tiềm ẩn bởi vì cánh chống đối được cho là cung cấp cho các thẩm phán liên bang thông tin nhằm chống lại bà và một số quan chức cấp cao khác. Sự không trung thành của SI cũng đe dọa mọi hoạt động chính trị của Tổng thống khi bà sắp sửa mãn nhiệm.

Ngoài ra, sau khi Fernandez mãn nhiệm thì chính phủ của bà cũng bị mất đi quyền miễn truy tố trước pháp luật. Fernandez hiện đang bị điều tra sau khi có thông tin cho rằng một công ty khách sạn do bà sở hữu dính líu đến hoạt động rửa tiền và 4 quan chức chính quyền – bao gồm Phó tổng thống và Bộ trưởng Tư pháp – cũng đang đối mặt với cuộc điều tra hình sự.

Những vụ án này cho thấy rõ động cơ khiến bà Fernandez cố gắng đưa thật nhiều cá nhân trung thành với mình vào SI. Ngoài ra, một báo cáo cuối năm ngoái tiết lộ Fernandez đang thương lượng việc chỉ định 4 trong số 5 thẩm phán vào Tòa Phá án Hình sự Quốc gia, tổ chức tư pháp cao nhất xét xử những vụ án tham nhũng của Argentina.

Kết hợp mọi yếu tố lại với nhau sẽ thấy rõ Cristina Fernandez đang cố gắng bảo đảm quyền miễn truy tố cho chính bản thân mình cũng như những người trung thành với bà sau khi tất cả mãn nhiệm.

Do dó, số phận của SI và mối đe dọa của nó đối với các chính quyền tương lai của Argentina tùy thuộc rất lớn vào kế hoạch cải tổ hệ thống tình báo của Tổng thống Fernandez. Việc thông qua dự luật cải tổ tình báo cũng cần sự phê chuẩn của Quốc hội. Do đảng Mặt trận Chiến thắng kiểm soát 39/72 ghế trong Thượng viện và 130/257 ghế ở Hạ viện cho nên kế hoạch cải tổ hệ thống tình báo của Fernandez có lẽ sẽ được thông qua nhanh chóng.

Lịch sử đen tối của SI

SI là một trong những cơ quan nhà nước bị căm ghét và đáng sợ nhất ở Argentina. Được thành lập bởi tướng Juan Domingo Peron năm 1946, và ban đầu là cơ quan tình báo dân sự gọi là Cơ quan Thông tin. Theo nhà báo Uki Goni, nhiệm vụ đầu tiên của SI là sắp đặt việc di chuyển của các tội phạm chiến tranh Quốc xã thời hậu chiến đến Argentina và một số người trong đó cũng phục vụ cho cơ quan tình báo của Peron.

Kể từ đó, cơ quan tình báo đổi tên nhiều lần và cuối cùng là SI. Dưới thời quân sự cầm quyền ở Argentina (1976 – 1983), SI tiến hóa thành một lực lượng mật vụ nguy hiểm được giao sứ mạng truy lùng những phần tử chống đối và gián điệp bất cứ ai bị coi là có âm mưu lật đổ chính quyền – bao gồm thành phần học sinh sinh viên, thành viên công đoàn và các nhà hoạt động cánh tả. Kể từ đó, SI được coi là tổ chức tình báo quyền lực bậc nhất và đen tối nhất của chính quyền quân sự Argentina.

Sau khi Argentina tái lập nền dân chủ vào năm 1983, SI trở thành cơ quan tình báo được các chính quyền kế tiếp nhau sử dụng để giám sát mọi hoạt động của những phần tử đối lập, nhà báo, thẩm phán và công tố viên. Chuyên gia phân tích tình báo Luis Alberto Somoza cho biết, trong những năm qua, SI được sử dụng chủ yếu cho hoạt động gián điệp chính trị và cá nhân.

Chuyên gia nhận định: “Những nhân vật quyền thế sử dụng các hoạt động tình báo để phục vụ cho mục đích cá nhân sẽ phải trả giá”. Người sáng lập trang web Wikileaks Julian Assange phát biểu với trang tin tức Infobae của Argentina rằng nước này từng có một trong những “chế độ gián điệp ghê gớm nhất” trong khu vực Mỹ Latinh. Julian Assange cũng cảnh báo chính quyền Tổng thống Cristina Fernandez thuê dụng một số lớn “các công ty do thám”.

Hội Nhân quyền Argentina (ADC) và Các tổ chức phi chính phủ khác (NGO) đều cùng bày tỏ mối lo ngại về những gì mà họ coi là thiếu kiểm soát đối với hệ thống tình báo ở nước này.

Còn theo báo cáo từ giới truyền thông Argentina, tổ chức Quốc hội duy nhất chịu trách nhiệm giám sát hoạt động tình báo của SI – Ủy ban nằm dưới sự lãnh đạo của một nhà lập pháp thành viên đảng cầm quyền – chỉ họp có 2 lần trong năm 2014 và không hoạt động gì suốt 1 năm. Nhân lực cũng như nguồn tài chính hoạt động của SI vẫn được giữ bí mật tuyệt đối.

“Jaime” Stiusso, 61 tuổi, chuyên gia viễn thông điều hành mạng lưới nghe lén quy mô trong suốt nhiều năm – từ năm 1972 đến 2014 – được coi là nhân vật bí ẩn đáng sợ nhất ở Argentina.

Dưới thời Nestor Kirchner và Fernandez, Stiusso được cho là gia tăng quyền lực đáng kể nhờ các chiến dịch tăng cường nghe lén các đối thủ chính trị cho hai vợ chồng tổng thống. Nhưng, sau khi biết được công tố viên Alberto Nisman đang chuẩn bị hồ sơ về vụ đánh bom AMIA chống lại mình, Tổng thống Cristina Fernandez mới hiểu Stiusso không còn đáng tin cậy nữa do đã giấu nhẹm thông tin này.

Tháng 12/2014, Fernandez bắt đầu nghi ngờ chính Stiusso giúp Nisman soạn thảo 300 trang hồ sơ chuẩn bị truy tố mình. Thật ra, ngay từ năm 2013, Sttiusso đã trở mặt với Fernandez và bí mật cung cấp thông tin nghe lén cho tòa án và nhà báo dẫn đến một số vụ án tham nhũng bị phơi bày gây ồn ào dư luận Argentina trong 2 năm qua.

Hiện nay, có thông tin cho rằng Stiusso đã bay sang Mỹ do bất mãn với những gì xảy đến cho hệ thống tình báo Argentina và nhất là việc 20 cộng tác viên thân cận nhất của ông bị Fernandez sa thải. Những người chỉ trích nhận định kế hoạch thành lập AFIA của Cristna Fernandez không bảo đảm sẽ chống lại được sự lạm dụng quyền lực của hệ thống tình báo Argentina trong tương lai.

Họ cũng lo ngại chính quyền Fernandez sẽ chuyển các hoạt động nghe lén nguy hiểm từ tình báo dân sự sang cho lực lượng quân đội. Bằng chứng là, chuyên gia tình báo tướng Cesar Milani được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Quốc phòng đồng thời Tổng thống cũng dành phần lớn ngân sách tình báo hàng năm của Argentina cho quân đội.

Diên San (tổng hợp)

Vì Sao Chúng Ta Phải Học Tập Chăm Chỉ

Việc học tập trong cuộc sống là vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Ông bà, bố mẹ chúng ta thường nhắc nhở con cháu rằng: “Nếu khi còn trẻ ta không chịu học tập thì lớn lên sẽ chẳng làm được việc gì có ích”. Đây là việc cần phải thực hiện ngay từ khi còn trẻ, chúng ta không được lơ là học tập mà trong suốt cuộc đời chúng ta cần phải học tập chăm chỉ, nghiên cứu khoa học để ứng dụng vào cuộc sống. Muốn tiếp thu được trí thức của nhân loại chỉ có một con đường duy nhất là học, học nữa, học mãi…

Học tập chăm chỉ chính là xây dựng tương lai Học tập là gì? Học tập là cho ta tri thức, cho ta những hiểu biết về thế giới tự nhiên và xã hội xung quanh. Những hiểu biết về sinh học giúp con người nuôi trồng nông sản cho năng suất cao. Những hiểu biết về vật lí giúp ta ứng dụng nhiều thành tựu hiện đại vào trong cuộc sống, kiến thức giúp chúng ta sống hòa nhập vào cộng đồng biết cách cư xử có văn hóa, sống có trước, có sau, có tình, có nghĩa. Vây nên nếu không chịu khó học tập khi còn trẻ thì sẽ có rất nhiều cái hại cho mình về sau. Sẽ không có thời gian để bổ sung kiến thức, không có kiến thức để học tập cao hơn nữa. Bị tụt hậu so với sự phát triển của xã hội và sẽ ảnh hưởng lớn đến gia đình và xã hội sau này.

Khi còn trẻ ta có rất nhiều điều kiện để học tập. Bây giờ, khi đầu óc còn thông minh, sáng rõ, còn đang phát triển, có thể tiếp thu được nhiều kiến thức. Kiến thức của nhân loại thì rộng lớn còn sự hiểu biết của mỗi người như giọt nước giữa biển cả mênh mông. Ở những người từ tuổi trưởng thành trở đi, trí não bị kém phát triển. Họ tiếp thu vấn đề rất chậm, lại nhanh quên. Bởi vậy khi tuổi trẻ qua đi, cũng là lúc khả năng học giảm đi rất nhiều. Như thế, nếu khi còn trẻ ta không học tập thì khi đến tuổi trưởng thành ta sẽ không còn điều kiện để học tập nữa. Những hạn chế đó dần đến những hạn chế về trí tuệ làm cho con người trở nên ngu dốt. Cái ngu dốt lại điều khiến ta đi theo đường vòng, làm cho ta không tiếp cận được với khoa học công nghệ tiên tiến, không hòa hợp mình với mọi người, biến mình trở thành người cổ hủ, lạc hậu và sẽ tự đào thải mình ra khỏi xã hội.

Trong học tập, có một tấm gương rất gần gũi với chúng ta đó là anh Nguyễn Ngọc Kí. Nhà giáo ưu tú Nguyễn Ngọc Kí trước đây là một cậu bé bị liệt cả hai tay. Nhưng với tinh thần học hỏi và học tập chăm chỉ hằng ngày, Kí đã vượt qua bao đau đớn, bao nỗi mặc cảm, vật lộn với những cơn chuột rút, những lần thất bại. Giờ đây, chẳng những Nguyễn Ngọc Kí đã viết được bằng chân rất đẹp mà còn trở thành một nhà giáo ưu tú được học trò hết lòng yêu mến, kính trọng. Và thêm nữa là tấm gương Mạc Đĩnh Chi. Dù nhà nghèo, lại xấu xí, tưởng chẳng thể có được chút đóng góp cho đời. Vậy mà ông đã học tập chăm chỉ, học bằng chữ viết trên lá chuối, học bằng ánh sáng của trăng, của đom đóm, của những ánh lửa bốc lên từ đống là khô… Cuối cùng ông đã trở thành một Trạng nguyên tài ba nổi tiếng. Ngược trở lại, những người lơ là học tập khi còn trẻ chẳng những không làm được việc gì có ích cho bản thân, cho xã hội mà còn phá hoại, kìm hãm sự phát triển chung của cộng đồng.

Vậy nên nếu chúng ta lơ là học tập ngay từ bây giờ thì sau này rất dễ trở thành người bất tài, vô dụng, không biết lý lẽ, đúng sai, dễ bị cám dỗ. Là học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta hãy học tập chăm chỉ, nỗ lực phấn đấu, quyết tâm học thật giỏi để khi lớn lên trở thành những công dân có ích, có thể nuôi sống chính bản thân mình, gia đình và phát triển xã hội.